Thứ Tư, 8 tháng 3, 2017

Xướng Họa - T/g: Nguyễn Gia Khanh & Thi Hữu












Bài xướng:

CHIA PHÔI

Trước cửa xuân vừa vội bước qua
Vương thềm lã chã cánh tàn hoa
Bên đường cuốc gọi lời man mác
Dưới bến thuyền trôi bóng nhạt nhòa
Xót buổi người ta rời chốn cũ
Thương mùa cánh nhạn khuất trời xa
Chùn tay vẫy bạn thêm ngao ngán
Nhuốm lạnh chiều sương giọt lệ hòa.

Nguyễn Gia Khanh

Các bài họa :


1.CHIA PHÔI
(Y đề)

Xuân hồng lộng lẫy mới vờn qua
Mà lựu đã lòe cháy cánh hoa
Kẻ ở nhà xưa sầu bóng lẻ
Người đi lối cũ ngập sương nhòa
Chập chờn giấc điệp nao hồn vắng
Đau đáu canh trường lạnh nẻo xa
Lạt phấn phai hương nào có phải!
Mà gương lệ nguyệt cứ chan hòa. 

Phan Tự Trí

2.GIÓ HÒA

Hương nhạt cánh tàn tội sắc hoa
Trang đài vùi dập bởi xuân qua
Đã từng tha thiết cầm khi thắm
 Nên chớ thờ ơ bỏ lúc nhòa
Khắc khoải yến giao mùa cách trở
Bồi hồi cuốc nhận buổi chia xa
Vô thường tuế nguyệt dù không thuận
Vẫn ước nơi đây được gió hòa

Như Thị

3.BIỆT LY

Con thuyền lặng lẽ đã vòng qua
Khỏa bóng non chiều ánh nguyệt hoa
Nước vẫn còn đây làn sương mỏng
Trời đang cứ thế vạt mây nhòa
Người xưa rồi sẽ về thôn vắng
Bạn cũ mai này đến phố xa
Chỉ muốn thời gian mau trở lại
Cùng nhau hưởng thụ cảnh an hòa.

Lê Văn Thông

4.HỎI NGƯỜI XƯA

Xuân chưa mấy nỗi đã đi qua
Nhắn nhủ ai về nhặt cánh hoa
Nắng sớm bên đường phơi nhụy úa
Sương khuya trước ngõ thấm hương nhòa
Ta nằm nhắm mắt mơ tình cũ
Người bước theo chồng mộng chốn xa
Mới đó mà nay đà bạc tóc
Hỏi người xưa ấy có an hòa

Phạm Kim Lợi

5.MẮT EM NGÀY ẤY

Mùa xuân chưa chín đã đi qua
Cây gạo bên đường sắp nhú hoa
Bỗng nhớ vườn xưa lòng bịn rịn
Mà thương lối cũ bóng phai nhòa
Người đi khuất nẻo rời thôn vắng
Ta ở ngang trời ngóng chốn xa
Năm tháng dày thêm không xóa nổi.
Mắt em ngày ấy lệ chan hòa.

Huy Phương

6.CHIA PHÔI
(Y đề)

Ngập ngừng trước cửa bước khôn qua
Giọt tủi bùi ngùi tiếc mộng hoa
Xót bóng người đi tình ảm đạm
Đau lòng kẻ ở cảnh phai nhòa
Đêm nghe khắc khoải lời ai oán
Ngày vẳng  não nề điệu xót xa
Đưa bạn dặm trường da diết nhớ
Sương khuya lại nhuốm lệ chan hòa.

Hà Ngọc Kim

7.GIẤC ĐIỆP

Bao ngày gặp gỡ chóng trôi qua
Nào thỏa trông chờ ngắm nụ hoa
Bông bưởi hương nồng sao thắm thiết
Niềm tây dạ buốt khó phai nhoà
Nàng xuân giả bộ hờn mây trắng
Ánh mắt mơ màng ngóng nẻo xa
Khẽ nhắc hôm rày mong bậu hãy
Về ru giấc điệp mãi chan hoà!


Như Thu

8.MIÊN MAN DẠ SẦU

Xuân úa, hạ tàn, thu cũng qua
Lạnh lùng đông đến với sương nhòa
Cúc vàng lối cũ tan đài cánh
Lan tím vườn xưa rã nhụy hoa
Biền biệt người đi từ dạo ấy
Ngậm ngùi kẻ níu lại ngày xa
Bao mùa trăng lạnh, lòng tê tái
Theo giọt mưa rơi, nước mắt hòa...

Sông Thu


9.KẺ Ở NGƯỜI ĐI

Mấy ngày Tết Dậu tuyệt vời qua
Lưu lại tâm hồn vạn ánh hoa.
Hà Nội đi về lời chúc ấm
Sài Gòn đưa đón sắc hương nhòa.
Chìa tay hoan hỉ trông ngày tới
Vẫy nón bùi ngùi dõi bước xa.
Tin tưởng ngày mai trời rực sáng
Người đi kẻ ở chí tâm hòa .


Trần Như Tùng

10.PHÔI PHA...

Rồi ánh dương hồng cũng vụt qua
Sương chiều lãng đãng thấm hồn hoa
Trăng hờn gió lạnh...trăng mờ nhạt
Lệ trách người xưa...lệ ướt nhòa
Lá rụng trở mình thương phận mỏng
Đàn gieo gọi bạn xót tình xa
Mùa xuân đã úa màu năm tháng
Em mãi còn mơ khúc hạnh hòa !

Thy Lệ Trang

11.NÓI CÙNG ANH

Xuân đến chưa đầy đã vội qua
Dẫu rằng ong bướm mãi vờn hoa
Tình sâu em vẫn còn đằm thắm
Nghĩa trọng anh sao đã nhạt nhòa
Ngày ấy bén duyên vừa sát cánh
Mà nay phận mỏng lại lìa xa
Giờ đây cuộc sống bao đầm ấm
Thành đạt an vui phúc lộc hòa.

Nguyễn Văn Lan

12.MÙA CŨ NĂM XƯA


Dĩ vãng một thời tươi thắm qua
Còn đâu bóng dáng buổi xuân hoa
Đã từng thổn thức cầu quên lãng
Vẫn mãi rứt ray nguyện xoá nhoà
Nuối tiếc ngày xanh vờn mộng đẹp
Chán chường bóng xế đẩy mơ xa
Luyến thương ảo ảnh mùa năm cũ
Hồn lạc phiêu du thủa thái hoà.

Thanh Hòa

13.NHỚ

Mấy chục năm rồi ngỡ mới qua
Vẫn còn nhung nhớ bạn phương xa
Nhìn sông nước chảy lòng đau nhói
Cầm sách đèn chong lệ ướt nhòa
Tơ nguyệt chia li  loan với phượng
Gío mưa phân cách bướm cùng hoa
Thôi đành duyên phận làm sao được
Chỉ biết cầu mong sống thuận hòa

Phạm Kim Tiệm

14.CÔ THÔN

Âm thầm xuân đến,lặng xuân qua
Chẳng rụng bên thềm dẫu úa hoa
Trống vắng trường kỳ vây lạnh nhạt
Đìu hiu bất tận phủ phai nhòa
Em về phương ấy trăng còn hẹn
Ta ở nơi này biển cũng xa
Nước vẫn theo dòng sông chảy miết
Sầu thêm giọt mặn mãi trôi hòa !

Lý Đức Quỳnh

15.VƯƠNG VẤN

Xuân vừa hội ngộ vội vàng qua
Có biết bao người vương vấn hoa
Vào bến âm thầm chân bước nhẹ
Lên xe bịn rịn lệ rơi nhòa
Nghĩa tình viễn xứ trôi về cội
Phúc lộc quê nhà gửi chốn xa
Hứa hẹn mùa sau xuân trở lại 
Mang theo âm hưởng những giao hòa.

Nguyễn Văn Luyến




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét