Thứ Bảy, 21 tháng 10, 2017

Xướng họa : Phạm Kim Lợi & Thi hữu



THỎA MỘNG SAY

Thu mới chớm tàn ít đổi thay
Mà thơ phảng phất có sương vày
Thương về cố quận sầu cây bút
Nhớ đến quê nhà tủi xứ Gay
Mảnh đất làng xưa đà mấy thưở . .
Thi  đàn bạn vắng đã bao ngày
Mời nhau bát nước chè xanh chát
Góp trí xây đời thỏa mộng say.

Phạm Kim Lợi

Bài họa:

NHỚ THAY

Mới vắng đôi bài đã nhớ thay
Rồi qua dần hết dịp ngâu vày.
Vào meo vội vã tìm huynh Phạm
Mở máy lần mò đến web Gay.
Trời đất Nghệ An vương bão lũ
Hồn thơ Phú Thọ dõi đêm ngày.
Hôm nay lại viết vài câu họa
Chờ chút men trà ngây ngất say .

Trần Như Tùng

VẪN CỨ SAY

Mấy chục năm rồi lòng chẳng thay
Vấn vương, vương vấn nhớ nhung vày
Quê hương nghĩa nặng làng Thanh Lãng
Đất khách tình sâu xứ đất Gay
Gia chủ nuôi ăn đà mấy tháng
Bẹn bè cùng học bấy nhiêu ngày
Biết bao hoài niệm còn ghi tạc
Xa ngái vùng Gay vẫn cứ say.


Phan Đình Đệ

ĐAM MÊ CHÈ CHÁT

Đam mê nước chát có gì thay
Ấm sạch, chè tươi cứ thế vày
Vị ngọt đậm đà ơn đất Nghệ
Hương thơm ngào ngạt nhớ vùng Gay
Vần thơ ca tụng vang năm tháng
Điệu ví mời nhau nở mỗi ngày
Quê bạn bao đời nhiều nét đẹp
Thích vê xứ ấy cũng vì say.

Nguyễn Văn Luyến

LẠI SAY

Trông về chiếu họa chạnh buồn thay
Đã mấy mùa qua ngỡ cỏ vày
Bởi nghĩa đà trao từ buổi ấy
Nên người vẫn nhắc đến trang Gay
Cùng đưa bút ngọc ngời bao ý
Để nối vần thơ ấm những ngày
Rộn rã gần xa lòng mãi ước
Thi đàn xướng họa lại càng say.

Nguyễn Gia Khanh


GIỮ NIỀM SAY

Trang thơ quê mẹ thật buồn thay
Vắng bóng thi nhân khiến giấy vày
Ngày ấy rộn ràng cùng xứ Lĩnh
Bây giờ man mác với miền Gay
Bâng khuâng xưa đã vui bao tháng
Mộng ước mai nay thắm những ngày
Cao Lĩnh thâm tình nơi cắt rốn
Yêu Người hãy giữ mãi niềm say.

Nguyễn Văn Lan

AO ƯỚC VƯỜN THƠ..

Tình thơ man mác khó lòng thay
Luôn nhớ cồn cào trang web Gay
Hồi nhỏ xốn xang chừng mấy độ
Lớn lên hoài niệm biết bao ngày
Trông về cố quận âm thầm nhớ
Hướng tới quê nhà thảng thốt say
Ao ước vườn thơ hương ngát mãi
Chẳng lo gió dập với mưa vày.


Huy Phương
        

Thứ Năm, 19 tháng 10, 2017

Mắt Cỏ / TG: Thái Giang



MẮT CỎ

Tôi đứng lặng trước mộ người con gái
Bộn bề ,nôn nao… những ký ức ùa về
Mấy mươi năm rồi, em ở lại với quê
Dưới nắm mộ mùa thay lá,lớp vỏ ngoài : mắt cỏ

Chẳng phải là người thân không có tiền xây lăng mộ
Mà nơi em an nghỉ  cuối cùng : êm đẹp đến linh thiêng
Dẫu lúc đứng bóng hay mặt trời nghiêng
Những bông hoa sim cứ tím bầm trên mắt cỏ

Cái tuổi đôi mươi của em,lắm trai làng mắc nợ
Mang theo suốt hành trình nụ cười ấy: thân yêu!
Dẫu là tôi đã tuổi sang chiều
Khi trở về vẫn ngỡ mình lạc vào thiên đường mắt cỏ

Hay là em ẩn hiện nguyên hình trên nắm mộ
Để người về nuối tiếc mãi ,ơi em
Cầu mong trời buông màn sương xuống mộ cả ngày đêm
Vỗ về hồn em dưới nắm mồ có bốn mùa : mắt cỏ


                                                                       14.9.2017
                                                                     THÁI GIANG