Xướng
họa:
Minh Huy/ Sông Thu, Nguyễn Gia Khanh, Phạm Kim Lợi, Như Thu,
Trần Như Tùng,Phan Đình Đệ, Thy Lệ Trang, Phạm Kim Tiệm
XUÂN
CẢM
Thời gian như nước
chảy trôi mau
Xuân chín xuân tàn có mấy đâu
Má đỏ hây hây còn ngấn sữa
Đầu xanh đốm đốm đã pha màu
Đồ vương mộng bá bao người hận
Lỡ vận thất cơ lắm kẻ đau
Xe ngựa vàng son oanh liệt thế
Nghìn năm khép lại giấc chiêm bao
Xuân chín xuân tàn có mấy đâu
Má đỏ hây hây còn ngấn sữa
Đầu xanh đốm đốm đã pha màu
Đồ vương mộng bá bao người hận
Lỡ vận thất cơ lắm kẻ đau
Xe ngựa vàng son oanh liệt thế
Nghìn năm khép lại giấc chiêm bao
Minh Huy
Bài họa:
XUÂN TÀN
Nhìn lại thời gian
trôi quá mau
Những ngày xuân mộng
có còn đâu
Làn môi thắm đỏ dần
phai sắc
Mái tóc ngời xanh
chớm bạc màu
Giông bão cuộc đời
lia vết chém
Chông gai cõi thế
khứa niềm đau
Vết hằn năm tháng đà
in rõ
Hạnh phúc dương trần
hưởng được bao ?
Sông Thu
GIẤC KÊ
VÀNG
Ngoái lại dòng đời chảy thật mau
Con thuyền định mệnh dạt về đâu
Sông xưa đã vượt muôn cơn sóng
Mộng cũ vừa thay mấy lượt màu
Trút gánh tang bồng vai bớt nặng
Ôm lời thiết thạch dạ thêm đau
Cờ buông lại mỏi thêm chân ngựa
Ngẫm giấc kê vàng thẹn xiết bao.
Nguyễn Gia Khanh
THANG ĐỜI
Mệnh số thang
đời biết hỏi đâu ?
Rằng ai tính được
nói cho mau !
Lúa đang mơn mởn cây
xanh lá
Người đã hom hoem
tóc bạc màu
Lúc trước dám vung
tay miệng thét
Bây chừ kêu mỏi gối
lưng đau
Rầu chưa bóng xế bên
kia dốc !
Ngửa mặt than trời .
. khổ biết bao !
Phạm Kim Lợi
LÒNG THANH TỊNH
Tuổi hạc ai chờ vẫn
đến mau!
Ưu hoài phiền não
ích gì đâu
Nhành hoa rực rỡ vừa
đơm nụ
Cây lá xinh tươi
chóng đổi màu
Buông thả sân si rời
khốn khó
Chôn vùi ganh tỵ lấp
buồn đau
Đêm nay gió nhẹ lòng
thanh thản
Khung cảnh êm đềm
đẹp biết bao!
Như Thu
XUÂN
NÀY NGẪM NGHĨ
(Họa
4 vần)
Xuân này dĩ vãng
hiện về mau
Nô lệ thân ta ai biết đâu.
Rách rưới nghèo nàn
bao kiếp khổ
Lang thang đói khát
vạn đời đau.
Thăng trầm lịch sử
thay thời thế
Chuyển hóa nhân sinh
đổi sắc màu.
Là chủ , thân mình
ngời hạnh phúc
Muôn hồng ngàn tía
dọi minh châu.
Trần Như Tùng
GIẤC MƠ NGÀN
KIẾP
Quay đầu lần lại ngỡ rằng mau
Nhà ngói khi xưa
hiếm thấy đâu.
Nay chốn lầu cao
làng tạo kiểu
Lại đường xi sạch
ngõ khoe màu.
Nóng thì máy lạnh dù
hơi khó
Mệt đã xe hơi đỡ mỏi
đau.
Tri thức cao lên hồn
rộng mở
Giấc mơ ngàn kiếp
mộng từ bao ...
Trần Như Tùng
ĐẸP BIẾT BAO
Thắm thoát thời gian nước chảy mau
Xuân đi xuân lại có gì đâu
Má vừa ứng đỏ đà nhăn nếp
Tóc mới xanh đen đã bạc màu
Chạy chức mất quyền nhiều kẻ ức
Kiếm tiền hôi của lắm người đau
Nợ đời vay trả khi nào hết
Tình nghĩa mãi còn đẹp biết bao.
Thắm thoát thời gian nước chảy mau
Xuân đi xuân lại có gì đâu
Má vừa ứng đỏ đà nhăn nếp
Tóc mới xanh đen đã bạc màu
Chạy chức mất quyền nhiều kẻ ức
Kiếm tiền hôi của lắm người đau
Nợ đời vay trả khi nào hết
Tình nghĩa mãi còn đẹp biết bao.
Phan Đình Đệ
NỖI NIỀM...
Vẫn trách thời
gian qua qúa màu
Tuổi xanh mới đó
chớm phai màu
Chiều xưa...lá
rụng...thu vàng úa
Đàn lỡ...tơ
chùng...dạ buốt đau
Chăn lạnh, đêm
sầu...thương biết mấy !
Hương nồng, áo
mỏng...nhớ dường bao !
Câu thơ gói ghém
niềm tâm sự
Em ở phương
này...anh ở đâu?
HOÀI NIỆM
Cuộc đời thấm thoắt quá trôi mau
Mới đó mà nay tóc đổi màu
Kẻ ở than thân lòng xót tủi
Người đi trách phận dạ buồn đau
Mưa đông lạnh lẽo càng mong bấy
Phượng hạ nồng nàn lại nhớ bao
Kỷ niệm tuổi thơ còn đọng mãi
Bây giờ bạn hỡi! ở nơi đâu
Phạm Kim Tiệm
ĐẸP BIẾT BAO
Trả lờiXóaThắm thoát thời gian nước chảy mau
Xuân đi xuân lại có gì đâu
Má vừa ứng đỏ đà nhăn nếp
Tóc mới xanh đen đã bạc màu
Chạy chức mất quyền nhiều kẻ ức
Kiếm tiền hôi của lắm người đau
Nợ đời vay trả khi nào hết
Tình nghĩa mãi còn đẹp biết bao.
TXG xin cảm ơn thầy giáo Phan Đình Đệ đã góp bài họa cùng trang thơ!
Trả lờiXóaBBT Thơ Xứ Gay