Xướng họa:
Minh Huy,
Như Thu, Phạm Kim Lợi, Sông Thu, Trần Như Tùng, Nguyễn Gia Khanh
MỘT
CÕI ĐI VỀ
Đời là bể khổ kéo lê thê
Một cõi trăm năm đến lại về
Khôn dại chung nhau ba thước đất
Giàu sang chưa chín một nồi kê
Tham sân si mãn nhiều cay đắng
Thành bại hưng vong lắm tái tê
Sáu cõi luân hồi muôn vạn kiếp
Mấy ai thoát khỏi được vòng mê
Minh Huy
Các bài
họa:
CÓ THỂ KHÔNG ?
Bên đèn chuyện vãn với hiền thê
Tâm thích rong chơi vẫn nhớ về
Ngăn lửa sân si dù chợt loé
Buông lòng ganh tỵ dẫu vừa kê
Choàng vai ấm áp lời to nhỏ
Tựa gối nồng nàn giọng tỉ tê
Em hỡi quanh ta đầy giả tạm !
Đôi mình có thể lánh bờ mê ?
Như Thu
NGHĨA PHU THÊ
Đừng nên phụ bạc
nghĩa phu thê
Vạn nẻo đường xa lại
nhớ về . .
Những buổi
nồng nàn từng má áp
Nhiều lần thổn thức
lúc đầu kê
Thương chồng dạ tủi
nồm nam rát
Yêu vợ lòng buồn gió
rét tê
Có được cây đời cho
quả ngọt
Người ta có kẻ vẫn u
mê
Phạm Kim Lợi
TRÊN ĐƯỜNG ĐỜI
Trên quãng đường đời lắm thảm thê
Chồn chân mỏi gối bước đi về
Bao nhiêu ngõ tối khôn dò dẫm
Vô số bẫy ngầm khó liệt kê
Xuân thắm hạ nồng vừa rộn rã
Thu vàng đông lạnh đã sầu tê
Mới vui hội ngộ đà xa cách
Lẩn quẩn quay vòng trong cõi mê.
Sông Thu
QUÊ HƯƠNG LÀ CÕI . .
.
Quê hương là cõi để đi về
Ngày trước kiếp nghèo lắm thảm thê.
Rúc dưới lều gianh vài chiếu cỏ
Trồng vào hốc đá mấy hàng kê.
Giờ no cơm cá mưa không ướt
Lại đủ tất giày rét chẳng tê.
Nay muốn sống dài hơn một kỉ
Cho đời thỏa mãn những đam mê .
Trần Như Tùng
LÁNH CÕI MÊ
Cột huyễn
leo rồi rớt thảm thê
Ngày mai nắm đất
đón ta về
Mang theo với
kiếp ngàn cơn mộng
Trả lại cho đời
một giấc kê
Ngó cuộc trăm năm
đà gối mỏi
Trông miền chín
suối chớ lòng tê
Bình tâm nhẹ bước
tay buông thõng
Chiếu mỏng che
mình lánh cõi mê.
Nguyến Gia Khanh
Thơ xướng họa rất hay, chúc mừng các bạn nhé!
Trả lờiXóa