Xướng họa:
Nguyễn Văn Lan / Như Thu, Phạm Kim Lợi, Nguyễn Gia Khanh,
Trần Như Tùng, Kim Oanh , Phan Tự Trí, Thanh Hòa,Thy Lệ Trang
GIAO MÙA
Vội
vàng chi rứa xuân ơi!
Để cho nắng hạ khắp trời chói chang
Cuộc đời sao lắm trái ngang
Để tình ta cứ dở dang hai đường
Dẫu còn một chút sầu vương
Cho ta chắp mối yêu thương bên nàng!
Nguyễn Văn Lan
Các bài họa:
VẤN
VƯƠNG
Sao đành quay bước người ơi!
Dạ sầu khắc khoải bên trời nắng
chang
Bây
chừ trăm mối ngổn ngang!
Thuyền xa bến đợi dở dang đôi đường !
Lẽ
nào chẳng chút vấn vương?
Bao lần lỗi hẹn vẫn thương nhớ nàng!
Như Thu
TÌNH . .
LỠ !
Từ
ngày đào rụng người ơi .
Là ta đã biết đầy trời nắng chang
Mà
sao . . lắt léo dọc ngang
Tình xưa . . dở dở dang dang nửa đường
Gìà neo cũng đứt tơ vương
Để ta hết cả nỗi thương nhớ nàng !
Phạm Kim Lợi
CÁCH BIỆT
Nỗi niềm chi đó hè ơi !
Ve khan giọng tủi, đỏ trời phượng chang
Từ
ngày lỡ chuyến đò ngang
Người đầu, kẻ cuối Tương giang đôi đường
Mi
sầu lệ nhớ còn vương ?
Trăm năm cách biệt Sầm- Thương(*) hỡi nàng!
(*)Sầm- Thương: Sầm>Sao Hôm, Thương>
sao Mai, hai ngôi sao không bao giờ gặp nhau
Nguyễn Gia Khanh
AI ƠI !
Thinh không văng vẳng :” Ai ơi !
Bóng đa nghỉ chút tránh trời nắng chang.
Thôi đi cái
nết ngang ngang
Để ai phải đợi , dềnh dang trên đường”.
Ui chao ! bao
cái nóng vương
Biến theo âm sắc mười thương tiếng Nàng .
Trần Như Tùng
ĐỜI HOA
Lỡ làng héo úa hạ ơi
Đang tâm nắng nhuộm đỏ trời chang chang
Phượng rầu tâm sự ngổn ngang
Phượng rầu tâm sự ngổn ngang
Cánh rơi tan tác lòng dang díu đường
Trải lối trở bước người vương
Bóng câu qua vội xót thương phận nàng!
Kim Oanh
CÒN VƯƠNG
Xé sương
nóng rộp người ơi!
Đỏ hoe cánh phượng bên trời chói chang
Bến đời ai đã
sang ngang
Mang theo cuộc lữ dềnh dang dặm đường
Tơ lòng lìa
ngó còn vương
Sao ta dứt được sầu thương với nàng?
Phan
Tự Trí
XUÂN ĐI
Xốn xang lòng bỗng buồn ơi
Từ nay chỉ thấy bầu trời nắng chan
Rực hồng xuống tận mắt ngang
Mùa Xuân khuất bóng dỡ dang đôi đường
Ra đi để lại vấn vương
Lững lơ hồn thả yêu thương về nàng.
Minh Thuý
CHẦN CHỪ
Ngày
vui chóng hết bạn ơi
Còn đâu nắng hạ ngập trời chang chang
Phải về kẻo lỡ đò ngang
Khôn đành từ giã dở dang đôi đường
Xôn xao lòng những vấn vương
Phải chi mãi được luyến thương với nàng.
Thanh Hòa
MỘT THOÁNG
MƠ VỀ...
Còn nghe vọng tiếng à ơi
Chiều xưa nắng lộng giữa trời hạ chang
Nỗi sầu xa xứ ngổn ngang
Trong mơ vẫn ngỡ tay dang cuối đường
Đôi vầng nhật nguyệt tơ vương
Làm sao gửi trọn tình thương tới nàng?
Thy Lệ Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét