Thứ Bảy, 25 tháng 3, 2017

Xướng Họa Thuận Nghịch độc/ Nguyễn Gia Khanh & thi hữu












Bài xướng:

NGÓNG CHIỀU
(Thuận-Nghịch độc)

Sương chiều thấm lệ nhạt nhòa vai
Bước lặng đành đưa trĩu gót hài
Trường dặm xót thân phờ phạc liễu
Tịch đêm sầu bóng guộc gầy mai
Hương tàn đóa mộng tình bao thắm
Bướm vắng mùa hoa kiếp mấy dài
Đường đỏ bụi xa người ngóng mãi
Vương hồn phiến cũ lối dần phai.

Đọc ngược:

Phai dần lối cũ phiến hồn vương
Mãi ngóng người xa bụi đỏ đường
Dài mấy kiếp hoa mùa vắng bướm
Thắm bao tình mộng đóa tàn hương
Mai gầy guộc bóng sầu đêm tịch
Liễu phạc phờ thân xót dặm trường
Hài gót trĩu đưa đành lặng bước
Vai nhòa nhạt lệ thấm chiều sương.

Nguyễn Gia Khanh

Bài họa:


BƯỚC LẺ
(Thuận-Nghịch độc)

Sương buốt đẫm sầu lạnh úa vai
Tiễn đưa chiều lẻ bước xưa hài
Trường tan nhớ nỗi buồn rơi phượng
Lối biệt thương niềm xót rụng mai
Hương đón buổi chờ bao hẫng hụt
Bến chia ngày đợi mấy dông dài
Đường không hẹn thắm tình ray rứt
Vương vấn ngập lòng thuở nhạt phai !

Đọc ngược:

Phai nhạt thuở lòng ngập vấn vương
Rứt ray tình thắm hẹn không đường
Dài dông mấy đợi ngày chia bến
Hụt hẫng bao chờ buổi đón hương
Mai rụng xót niềm thương biệt lối
Phượng rơi buồn nỗi nhớ tan trường
Hài xưa bước lẻ chiều đưa tiễn
Vai úa lạnh sầu đẫm buốt sương !

Lý Đức Quỳnh

CHIỀU BUỒN
(Thuận nghịch độc)

Sương tỏa bóng chiều ướt thấm vai
Rứt ray buồn xót, chửa lòng hài
Trường xa chẳng nỡ,  đi hôm trước
Bạn vắng sao đành, hẹn sáng mai
Hương nhạt  nhụy khi sầu lệ đắng
Rượu mềm người lúc tủi đêm dài
Đường mòn bước mỏi chân run rẩy
Vương vấn cuộc tình, một chút phai .

Đọc ngược:

Phai chút một, tình cuộc vấn vương
Rẩy run chân mỏi bước mòn đường
Dài đêm tủi, lúc người mềm rượu
Đắng lệ sầu, khi nhụy nhạt  hương
Mai sáng hẹn, đành sao vắng bạn
Trước hôm đi, nỡ chẳng xa trường
Hài lòng chửa, xót buồn ray rứt
Vai thấm ướt , chiều bóng tỏa sương 

Phạm Kim Lợi

BẾN HẸN
(Thuận -nghịch độc)

Đêm về trở lạnh gió luồn vai
Nhẹ gót nâng đưa dịu bước hài
Thềm ngõ ngát hoa đầy gốc bưởi
Phố đường thơm nụ ngập cành mai
Êm tình mộng thỏa lo ngày ngắn
Thắm nghĩa niềm xây để tháng dài
Mềm tóc xõa xưa người nhớ mãi
Thêm nhiều ước hẹn bến nồng phai.

Đọc ngược:

Phai nồng bến hẹn ước nhiều thêm
Mãi nhớ người xưa xõa tóc mềm
Dài tháng để xây niềm nghĩa thắm
Ngắn ngày lo thỏa mộng tình êm
Mai cành ngập nụ thơm đường phố
Bưởi gốc đầy hoa ngát ngõ thềm
Hài bước dịu đưa nâng gót nhẹ
Vai luồn gió lạnh trở về đêm.

Lê Văn Thông.

CHO DẪU TÀN PHAI
(Thuận nghịch độc)

Sương đẫm thu vàng lá ướt vai
Tiễn đưa buồn nặng gót sen hài
Trường giang sóng vỡ đau hồn nước
Viễn xứ tâm nhàu buốt vóc mai
Hương tuyết thấm nồng hoa sắc trắng
Gió mây nhòa lạnh bóng đêm dài
Đường hoang cảnh úa mờ xa vắng
Vương vấn thơ tình dẫu nhạt phai !

Đọc ngược:

Phai nhạt dẫu tình thơ vấn vương !
Vắng xa mờ úa cảnh hoang đường
Dài đêm bóng lạnh nhòa mây gió
Trắng sắc hoa nồng thấm tuyết hương
Mai vóc buốt nhàu tâm xứ viễn
Nước hồn đau vỡ sóng giang trường
Hài sen gót nặng buồn đưa tiễn
Vai ướt lá vàng thu đẫm sương.

Thy Lệ Trang


VẤN VƯƠNG
(Thuận -  nghịch độc)

Sương đẫm áo sờn lạnh buốt vai
Nhịp khoan đưa nhẹ bước sen hài
Trường tan cảnh vắng buồn chiều tối
Lớp họp sum vầy vui sớm mai
Hương ngát tỏa nồng tình rộng mở
Ấm êm sâu nặng nghĩa lâu dài
Đường chia thuở ấy ngày li biệt
Vương vấn trong đời nỗi nhạt phai

Đọc ngược:

Phai nhạt nỗi đời trong vấn vương
Biệt li ngày ấy thuở chia đường
Dài lâu nghĩa nặng sâu êm ấm
Mở rộng tình nồng tỏa ngát hương
Mai sớm vui vầy sum họp lớp
Tối chiều buồn vắng cảnh tan trường
Hài sen bước nhẹ đưa khoan nhịp
Vai buốt lạnh sờn áo đẫm sương.

Nguyễn Văn Lan

MỘNG LÒNG
 (Thuận -  nghịch độc)

Sương chèn lệ đắng giọt mềm vai
Gió trở miền thương gợi dấu hài
Trường đoạn tóc tơ gầy dáng liễu
Đoản tình duyên phận não đường mai
Hương mờ nhạt tháng năm thầm lặng
Mộng vỡ tan mây khói dặm dài
Đường ngập lá bay niềm hạnh tiết
Vương sầu nỗi cảm luống tàn phai

Đọc ngược:

Phai tàn luống cảm nỗi sầu vương
Tiết hạnh niềm bay lá ngập đường
Dài dặm khói mây tan vỡ mộng
Lặng thầm năm tháng nhạt mờ hương
Mai đường não phận duyên tình đoản
Liễu dáng gầy tơ tóc đoan trường
Hài dấu gợi thương miền trở gió
Vai mềm giọt đắng lệ chèn sương.

Liêu Đình Tự





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét