TÌNH QUÊ
Nhà tôi có một vườn mơ
Thu tàn Đông đến, cành trơ trụi cành
Một hôm ngủ dậy giật mình
Thấy
hoa nở trắng trên cành đan nhau
Tối qua rét đậm mưa ngâu
Vùi trong chăn ấm biết đâu đất trời
Mặc cho gió thổi mưa rơi
Có cô tiên xuống dạo chơi trong vườn
Thương mơ trơ trụi lá cành
Cô đem
lụa trắng làm thành cánh hoa
Gửi đi thông điệp mọi nhà
Mùa xuân sắp đến không xa nữa rồi
Trong mơ tôi thấy cô cười
Bay đi mất hút dưới trời đầy mưa
Vườn nhà trắng xóa hoa mơ
Chích chòe đứng ngắm, ngẩn ngơ bàng hoàng
Hoa mơ đánh thức thời gian
Thời gian đánh thức muôn ngàn cỏ cây
Xa quê chẳng biết bao ngày
Không còn chứng kiến phút giây đổi mùa
Xuân về nhớ cánh hoa mơ
Tình quê chẳng biết bao giờ nguôi ngoai.
Minh Huy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét