CHUYỆN NÀNG BÂN
Vẫn rét như thường
dẫu cuối xuân
Xanh kia thấu hiểu
chuyện Nàng Bân.
Món quà vặt vãnh tuy
rằng nhỏ
Mà nghĩa tao khang
lớn bội phần.
Từng khắc thời gian
như vó ngựa
Bộn bề công việc
phải mau chân
Vừa đan xong áo liền
se lạnh
Cái rét trời cho:”Ấm
bụng dân”!
Huy Phương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét