NỢ ĐỜI
Nợ
đời riêng xót một mình ai
Khoác
áo duyên lành lại hóa tai . . .
Ngơ
ngẩn người đi chiều lụi bóng
Thôi
về khép lại mộng thiên thai
Sao
cứ ưu tư cái nợ đời
Ngập
chìm khổ hạnh bể chơi vơi
Về
đâu bờ bến chừng xa lạnh
Vướng
bụi trần ai cuộc thế thời
Phạm Kim Lợi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét