Thứ Năm, 9 tháng 2, 2017

Thơ Xướng Họa- Tác Giả: Như Thị & Thi hữu













BBT:Thơ Xứ Gay (TXG) vừa nhận được chùm thơ xướng họa của tác giả Như Thị (Quảng Trị) gửi đến giao lưu. Xin trân trọng giới thiệu cùng quý độc giả của TXG:

NUỐI SỢI KHÓI CHIỀU
“Thủ vỹ ngâm”

Tìm mô ra sợi khói lam chiều
Bay vắt mơ màng buổi quạnh hiu
Nhớ dải yên hà khi vắng lặng
Thương triền lữ thứ lúc cô liêu
Thẫn thờ bến nước cầm tay nguyệt
Thanh thản bãi bờ ngậm tiếng tiêu
Bếp nhóm lửa hồng xa diệu vợi
Tìm mô ra sợi khói lam chiều

Như Thị

CÁC BÀI HỌA:



MỘNG BAN CHIỀU
“Thủ vỹ ngâm”

Nơi đây sương khói mộng ban chiều
Người chốn quê nhà có hắt hiu ?
Nghe trĩu lòng xuân bên quán lạnh
Trông vời cánh nhạn cõi hoang liêu.
Đá vàng đã chạnh đời cay mắt
Non nước còn ngân khúc nhạc tiêu.
Gỏ nhịp thời gian mùa viễn xứ ,
Nơi đây sương khói mộng ban chiều !
South Dakota, 7.2.2017

MẶC PHƯƠNG TỬ.

QUÊ HƯƠNG YÊU DẤU
“Thủ vỹ ngâm”

Mãi gợi hồn tôi cứ mỗi chiều...
Vẫn hoài tơ tưởng chốn đìu hiu
Rì rào con suối miền hoang dại
Rả rích côn trùng ngõ tịch liêu
Làn gió mơn man đùa nhánh liễu
Mưa phùn e thẹn ngắm tàu tiêu
Quê hương yêu dấu bao niềm nhớ !
Mãi gợi hồn tôi cứ mỗi chiều...

Như Thu USA

KHÓI LAM CHIỀU
“Thủ vĩ ngâm”

Quê tôi bếp rạ nấu cơm chiều
Khói biếc lượn lờ nương gió hiu.
Đủ điện đủ ga nhưng thượng khách
Vẫn rơm vẫn củi vốn đồng liêu.
Nết cần hộ khó cần tăng nhập
Tính kiệm căn nghèo kiệm bớt tiêu.
Ai muốn về thăm miền dĩ vãng
Quê tôi bếp rạ nấu cơm chiều .

Trần Như Tùng-Phú Thọ

CUỘN KHÓI LAM CHIỀU

Ánh tỏa màu lam quyện những chiều
Quê nhà nắng nhạt vẻ đìu hiu
Mơ màng chuyển khúc bay lơ lửng
Uốn lượn theo dòng đỗ tịch liêu
Bối cảnh hằn in nền bóng ráng
Thi nhân chạnh nhớ tiếng buồn tiêu
Thời qua dẫu biết không tương hợp
Vẫn khắc lòng sâu cuộn khói chiều!

Uyên Du

HỒN QUÊ
“Thủ vỹ ngâm”

Hoàng hôn gợi nhớ khói sương chiều
Vương vấn tình quê tiếng sáo tiêu
Mục tử ra về đồng vắng lặng
Trâu bò trở lại bãi đìu hiu
Mộng mơ mái rạ thêm nồng ấm
Vọng tưởng than hồng bớt tịch liêu
Rơm củi ngày xưa đâu tá nhỉ ?
Hoàng hôn gợi nhớ khói sương chiều.

Thanh Hoà-Canada

BẾN CHIỀU
“Thủ vỹ ngâm”

Trên bến sông xưa, một buổi chiều
Theo làn gió nhẹ thổi hiu hiu
Con đò gác mái, xuôi dòng nước
Ông lái thả hồn , ngân khúc tiêu
Tiếng nhạc chơi vơi niềm luyến nhớ
Âm thanh dìu dặt cõi hoang liêu
Sương mờ lan tỏa... đêm dần xuống
Trên bến sông xưa, một buổi chiều...

Sông Thu

NHỚ QUÊ XƯA
“Thủ vỹ ngâm”

Lại nhớ quê xưa những buổi chiều
Khói lam lơ lửng xóm đìu hiu
Cánh chim mờ khuất, trời hiu quạnh
Bóng tối chìm sâu , cảnh tịch liêu
Đây đó mập mờ làn ánh sáng
Xa xa vang vọng tiếng còi tiêu
Đôi lần chán ngán đời đô thị
Lại nhớ quê xưa những buổi chiều.

Thanh Trương


NỖI NIỀM
“Thủ vỹ ngâm”

Chợt nghe văng vẳng vịt kêu chiều
Bổng thấy cõi lòng nỗi hắt hiu
Tuyết phủ lạnh lùng, hồn lãng đãng
Đông về buốt giá, cảnh hoang liêu
Nhớ thời xa ấy không thành đạt
Thương mái đầu nay đã muối tiêu
Vẫn phải bôn ba vì cuộc sống
Chợt nghe văng vẳng vịt kêu chiều

Thục Nguyên USA

ĐƯỜNG CHIỀU
“Thủ vỹ ngâm”

Niềm tư khắc khoải cảnh đường chiều
Nhen nhúm lửa tình ngọn hắt hiu
Mộng trải vườn yêu lòng vụn vỡ
Sầu lồng ngõ trúc bóng hoang liêu
Điệu thương chan chứa miền trăng gió
Nỗi cảm u hoài tiếng địch tiêu
Lối cũ đi về trong quạnh quẽ
Niềm tư khắc khoải cảnh đường chiều.

Liêu Đình Tự

NHỚ VẠT NẮNG CHIỀU
“Thủ vỹ ngâm”

Mưa mãi tìm đâu vạt nắng chiều
Con đò mơ ngủ ngó đìu hiu
Miền xuôi nước xoáy trôi bờ Hiếu
Mạn ngược thác tràn lở bến Liêu
Khô hạn phơi cờ nao rẫy bắp
Muối sương teo hạt héo dàn tiêu
Thiên tai vây bủa quanh năm rứa…
Mưa mãi tìm đâu vạt nắng chiều.

Phan Tự Trí-Biên Hòa

KHÓI LAM CHIỀU

Đâu nữa khói lam tỏa những chiều?
Khối nhà lạnh lẽo nét buồn hiu
Làng xưa ngoạn mục nay khô rốc
Bến cũ rộn ràng hóa tịch liêu
Biển lặng thuyền câu giờ trống vắng
Cát vàng tôm cá cũng dần tiêu
Lòng đau tiếc nuối ngày yêu dấu
Đâu nữa khói lam tỏa những chiều?

Lộc Bắc-Fev2017

BẢN THƯỢNG
“Thủ vĩ ngâm”

Bản thượng còn đâu lán khói chiều
Nhà sàn dăm chiếc vẽ đìu hiu
Trâu bò về ngõ đồi hoang vắng
Phụ lão nhìn trời cảnh tịch liêu
Văng vẳng tiếng khèn hòa tiếng dế
Bập bùng bếp lửa quyện âm tiêu
Tang thương biến đổi người buôn chạy
Bản thượng còn đâu lán khói chiều !

NSCANADA

YÊU SAO

Yêu sao quê mẹ sớm trưa chiều
Trầm lắng êm đềm gió hắt hiu
Tiếng sáo dư âm thời trẻ dại
Lời ca điệp khúc thuở hàn liêu
Suối khe róc rách làn Quan họ
Rừng trúc rộn ràng nhịp phách tiêu
Khoảnh khắc ngóng chờ giờ đã điểm
Yêu sao quê mẹ sớm trưa chiều

HỒNG PHƯỢNG

NHỚ LẮM...NGƯỜI ƠI... !!!

Nhớ lắm... người ơi... vạt khói chiều !
Nơi này tuyết phủ trắng đìu hiu
Không lời ca nhạc...tâm sầu lắng
Vắng giọng côn trùng...cảnh tịch liêu
Tiếc cánh đồng xưa diều lộng gió
Thương dòng sông nhỏ tiếng ngân tiêu
Bập bùng ánh lửa bên lò bếp
Nhớ lắm ...người ơi...vạt khói chiều !

Thy Lệ Trang USA

CÒN ĐÂU KHÓI LAM CHIỀU

Còn đâu mờ ảo khói lam chiều?
Đông lạnh tràn về, gió hắt hiu
Ít ỏi người qua đò quạnh vắng
Không thuyền xuôi ngược bến cô liêu
Đàn cò bãi nổi đâu còn nữa?
Tôm cá đồng sâu cũng mất tiêu
Nhà cửa mái bằng chen mái ngói
Còn đâu mờ ảo khói lam chiều?

Huy Phương (Nghệ An)

HOÀNG HÔN
“Thủ vĩ ngâm”

Đã thấy hoàng hôn bịn rịn chiều
Trời giăng mây tím nhuộm buồn hiu
Chơi vơi viễn xứ loang sương khói
Thấp thoáng cô lư vọng sáo tiêu
Mộng úa thêm rầu niềm huyễn ảo
Thuyền xa để tủi bến hoang liêu
Làm sao níu được vầng dương xuống
Đã thấy hoàng hôn bịn rịn chiều.

Nguyễn Gia Khanh

BÓNG MÂY CHIỀU
“Thủ vĩ ngâm”

Hồn lơ lửng gởi bóng mây chiều
Cánh Nhạn nghiêng chao dáng hẩm hiu
Dãy núi chơ vơ chừng tĩnh mịch
Sông hồ trầm mặc chợt sầu liêu
Say sưa mắt đắm vầng Trăng hé
Thích thú hồn hoang vọng Sáo tiêu
Ánh nắng buông dần loang bóng tối
Hồn lơ lửng gởi bóng mây chiều

Minh Thúy

CẢNH CHIỀU QUÊ
“Thủ vĩ ngâm”

Đưa dồn gió thoảng nhạc làn tiêu
Rảo bước làng quê ngắm cảnh chiều
Tỏa ráng trời xa hồng chấp chới
Vang lời sáo cả giạt đìu hiu
Đồng cao cửa mở nên ồn ã
Ngõ nhỏ giăng đèn đỡ tịch liêu
Bến vắng trăng soi cầu nối nhịp
Đưa dồn gió thoảng nhạc làn tiêu

Phạm Duy Lương-Hà Tĩnh










Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét